Hoàng tử chăn lợn - Đọc truyện cổ tích Andersen

3/5 (2) Bình chọn

Thứ Ba, 17/05/2016 05:05

-- Phần trước --

...

   Công chúa nói :

 

  – Điên ! – và nàng bỏ đi.

 

   Nhưng đi chưa được mười bước công chúa đã dừng lại phán :

 

 – Phải khuyến khích nghệ thuật. Ta là con gái Hoàng đế. Vào bảo hắn là ta sẽ ban cho hắn mười cái hôn như hôm qua, còn bao nhiêu thì cung nữ của ta sẽ hôn cho đủ số.

 

   Cung nữ giẫy nẩy:

 

 – Hôn cái anh chàng thô lỗ ấy à ?

 

   Công chúa nói:

 

 – Thì đã làm sao ? Đến ta đây cũng còn hôn được huống chi các ngươi là bề tôi do ta nuôi cho ăn và trả tiền !

 

   Người cung nữ lại quay vào chuồng lợn. Chàng chăn lợn khăng khăng :

 

 – Một trăm cái hôn của công chúa, không thì ai giữ lấy của người ấy.

 

   Công chúa truyền: – Đứng quây lấy ta.

 

   Các cung nữ đứng lại thành vòng tròn và chàng chăn lợn bắt đầu hôn. Hoàng đế đang đứng trên bao lơn trông ra, tự hỏi :

 

 – Có chuyện gì gần chuồng lợn thế kia ?

 

   Ngài dụi mắt và đeo kính vào.

 

 – À! Bọn cung nữ đùa nghịch. Phải ra xem bọn chúng đùa nghịch gì mới được! Hoàng đế đi giày băng túp vào, xuống thang gác rõ nhanh.

 

   Xuống đến sân, ngài rón rén lại gần. Thật ra làm thế cũng bằng thừa vì các cung nữ còn đang mải đếm từng cái hôn để gã chăn lợn khỏi hôn quá số được hưởng. Họ không biết có hoàng đế đi tới. Ngài kiễng chân nhìn vào và kêu lên :

 

 – Thế này là thế nào ?

 

   Rồi ngài rút giày băng rúp quật bọn cung nữ túi bụi. Chàng chăn lợn đang hôn đến cái thứ tám mươi sáu thì hoàng đế cáu tiết hét:

 

 – Cút ngay !

 

   Thế là chàng chăn lợn và công chúa bị đuổi ra khỏi vương quốc. Trời mưa như trút nước. Công chúa òa lên khóc. Nàng than vãn:

 

 – Khổ thân cho tôi ! Sao tôi chẳng lấy chàng hoàng tử đáng yêu có hay hơn không ?

 

   Chàng chăn lợn chạy nấp sau một gốc cây, lau sạch phẩm nâu và phẩm đen trên mặt, cởi bỏ bộ quần áo xấu xí ra, trở lại chỗ công chúa trong bộ quần áo hoàng tử của mình và nói :

 

 – Ta đến đây cốt để nói cho công chúa biết là ta rất khinh công chúa. Công chúa không muốn yêu một hoàng tử thật thà phúc hậu, công chúa không hiểu giá trị của bông hồng lẫn họa mi, nhưng vì một vật nhỏ mọn mà công chúa hôn một tên chăn lợn ! Cho đáng kiếp !

 

   Chàng lập tức quay về nước mình, vào nhà và khóa chặt cửa lại. Công chúa đến trước cửa nhà chàng hát mãi:

 

   Ach ! du lieber Augustin !

   Alles ist vack, vack, vack !

 

   Nhưng chẳng có hiệu quả. Hoàng tử chẳng mở cửa.

 

HẾT

Elina
Đọc Tiếp: Phần 1, Phần 2, Phần 3

Truyện đọc nhiều nhất

Hát ru

Chuyên Mục