Cô gái không có tay | Truyện cổ tích Nhật Bản

3/5 (9) Bình chọn

Thứ Ba, 31/05/2016 02:05

-- Phần trước --

...

   Nói rồi mụ đem ra một đĩa bánh thơm ngon và một chén rượu mời anh ta. Người dưa thư uống rượu và ăn bánh. An xong anh ta thấy buồn ngủ quá bèn lăn ra ngủ. Lúc đó mụ dì ghẻ mới lấy lá thư của cô gái ra đọc, thư viết: "Một cậu bé kháu khỉnh. Đẹp như ngọc, như ngà. Không gì sánh được ".

 

   Đọc xong bức thư, mụ thốt lên: "Ôi! Ta căm thù con bé này đến thế!". Mụ liền lấy bút giấy ra viết một bức thư khác với nội dung:  "Xấu như quỉ, xấu như rắn, Chẳng qua là đứa bé dị dạng".

 

   Sau đó mụ bỏ bức thư của mụ vào trong hộp. Người đưa thư thức dậy. Anh ta cám ơn người đàn bà đã cho anh ăn một bữa ngon miệng và ngủ một giấc đẫy mắt. Mụ dì ghẻ nói với anh ta:

 

 - Khi nào anh trở về, anh hãy ghé vào đây và kể cho chúng tôi nghe tin mới nhất về Êđo nhé.

 

   Người đưa thư mang lá thư đến cho nhà quí tộc trẻ tuổi. Chàng đọc thư và rất đỗi ngạc nhiên. Mặc dù vậy chàng vẫn viết thư về cho mẹ. Chàng viết: "Dù có xấu như quỉ, Dù cỏ xấu như rắn, Hãy chăm sóc chu đáo, Cho tới khi con về nhé"

 

   Người đưa thư cầm bức thư rồi trớ về nhà. Dọc đường anh ta không quên lời dặn của người đàn bà nọ và lại rẽ vào nhà bà ta. Mụ dì ghẻ của cồ gái mời anh ở lại nghỉ một lúc, anh ta đồng ý. Mụ dẫn anh ta vào phòng khách. Lấy rượu và bánh ngon mời anh ta. Ăn uống xong, anh ta đánh một giấc. Trong khi anh ta ngủ mụ lại tráo bức thư của mụ vào. Bức thư của mụ viết: "Không muốn nhìn đứa bé, Không muốn gặp mẹ nó, Đuối mẹ con nó đi, Nếu không con không về!"

 

   Sau một giấc ngủ say người đưa thư tỉnh dậy. Anh ta cám ơn và chào người đàn bà rồi lên đường đi tiếp về nhà. Bà mẹ đục lá thư và rất lấy làm ngạc nhiên. Bà hỏi người đưa thư:

 

 - Đây có thể là một lá thư đã bị đánh tráo. Trên đường từ Êđo về đây anh có nghỉ lại đâu không?

 

   Người đưa thư vội nói dối:

 

 - Không, tất nhiên tôi không dừng lại ớ đâu cả. Tôi di một mạch đến Êdo và từ Êdo tôi đi thẳng về đây.

 

   Bà mẹ không nói gì với cô con dâu, bà chờ từng ngày cho đến khi con trai trở về. Nhưng thời gian cứ trôi qua mà con trai bà vẫn chưa về. Bà bèn đưa lá thư cho cô con dâu dọc. Biết được điều viết trong lá thư cô gái rất đau khổ. Cô nói với mẹ chồng:

 

 - Mẹ ơi, con chưa làm được gì để báo hiếu cho tấm lòng nhân từ của mẹ. Con sẽ rời khỏi đây để anh ấy trở về với mẹ. Chỉ lo cho con trai của con, nếu con mang nó theo con sẽ không biết làm gì đế chăm bẵm nó. Nhưng mẹ ơi con sẽ đi khỏi đây.

 

   Người mẹ cũng rất khổ tâm, bà lấy vải buộc đứa bé lên lưng cô con dâu. Sau đó hai mẹ con cô gái rời khỏi ngôi nhà giàu đó.

 

   Cô đi ra đường, cô chẳng biết di đâu, về đâu. Cô cứ lang thang hết chỗ này đến chỗ khác. Rồi cồ bỗng thấy khát khô cả cổ. Cô đến một con sông nhỏ cúi đầu xuống để uống nước. Đứa bé trên lưng cô bỗng tuột về đằng trước rơi khỏi lưng cô. Cô hoảng hốt kêu lên: "Cứu tôi với! Có ai ở đây không hãy giúp tôi với!" Cô quên cả rằng mình không còn hai cánh tay, theo bản năng cô cứ cố đưa hai tay ra phía trước dể tóm lấy đứa bé, và thật là lạ lùng cô thấy hai cánh tay cô tự nhiên có trở lại và cô túm được đứa bé. Cô kêu lên sung sướng. "Ôi! Thật là hạnh phúc, tôi lại có tay rồi!".

 

   Vài ngày, sau khi cô gái đi khỏi thì chàng quí tộc trẻ trớ về. Chàng rất mong gặp đứa bé gặp người vợ và mẹ chàng. Chàng đi một mạch về nhà. Về tới nhà chàng được mẹ kể lại mọi chuyện. Chàng liền gọi người dưa thư đến và hói anh ta cặn kẽ. Cuối cùng chàng cũng biết được rằng nơi người đưa thư đã nghỉ lại chính nhà mụ dì ghẻ của vợ chàng. Biết được điều này mẹ chàng nói với con trai:

 

 - Thật tội nghiệp cho con bé! Con hãy đi tìm nó ngay đi con ạ.

 

   Chàng trai trẻ lên đường đi tìm vợ và con ngay, chàng tìm khắp nơi mà chưa thấy. Cuối cùng chàng đến một ngôi đền cạnh bờ sông. Chàng nhìn thấy một người đàn bà nghèo đang ngồi trước cửa đền bế một đứa nhỏ trên tay. Cô đang cầu nguyện thần linh. Chàng đi đến sau cô. Chàng nghĩ: "Người đàn bà này trông rất giống vợ mình, nhưng cô gái này có cả hai tay còn vợ mình thì không". Tuy nhiên để chắc chắn chàng cất tiếng gọi cô gái.

 

   Cô gái quay lại, họ nhận ra nhau. Cô gái bế con chạy lại bên chàng. Họ khóc trong niềm hạnh phúc vô bờ. Và lạ lùng thay nơi nước mắt của họ rơi xuống, những cây hoa bỗng mọc lên và nở những hoa tuyệt đẹp. Còn con đường mà họ đi qua cỏ mọc xanh rì. Cây hai bên đường cũng nở hoa chào đón họ.

 

   Mụ dì ghẻ và cha cô gái bị pháp luật trừng trị vì đã hành hạ con gái của mình một cách dã man. Còn gia đình hai vợ chồng trẻ thì sống hạnh phúc cho tới tận ngày nay.

 

-- Hết --

Elina
Đọc Tiếp: Phần 1, Phần 2

Truyện đọc nhiều nhất

Hát ru

Chuyên Mục