Hansel và Gretel | Truyện cổ tích Grim chọn lọc

4/5 (1) Bình chọn

Thứ Hai, 06/06/2016 05:06

-- Trang trước --

...

Thế là hai anh em xa nhà đã ba ngày. Chúng lại tiếp tục lên đường, nhưng càng đi càng lạc sâu hơn trong rừng, chỉ chậm ít lâu nữa mà không có ai cứu giúp chắc chúng đói lả mà chết.

 

Giữa trưa hai anh em nhìn thấy một con chim đẹp, lông trắng như tuyết đậu trên cành cây hót véo von. Nghe tiếng chim hót chúng dừng chân đứng lại. Hót xong chim xoè cánh bay tới trước mặt hai anh em, cả hai liền đi theo hướng chim bay thì đến một túp lều nhỏ, còn chim thì bay đậu trên mái nhà. Lại gần thì thấy nhà xây bằng bánh mì, ngói lợp là bánh ngọt, cửa sổ bằng đường kính trắng tinh. Hansel nói:

 

- Giờ thì anh em mình cứ việc tự nhiên mà đánh chén một bữa ngon lành trời cho. Anh lấy một miếng mái nhà ăn, còn em thì lấy cửa sổ mà ăn, cái đó ăn ngọt đấy.

 

Hansel giơ tay bẻ một mảnh mái nhà để ăn thử xem có ngon không. Và Gretel đứng bên kính cửa mà gặm cho đỡ đói. Giữa lúc đó thì trong nhà có tiếng người nói nhẹ nhàng vọng ra:

 

Gặm gặm, nhấm nhấm, ngó nghiêng,

Đứa nào dám gặm nhà riêng của bà?

 

Hai đứa trẻ đồng thanh đáp:

 

Gió đấy, gió đấy,

Có con trời đấy.

 

Nói rồi hai đứa đứng ăn tiếp tục mà chẳng hề sợ hãi. Thấy mái nhà ăn cũng ngon, Hansel bẻ luôn một miếng to tướng lôi xuống. Còn Grétêl gỡ luôn cả một tấm kính tròn, ra ngồi một góc gặm lấy gặm để.

 

Bỗng cửa mở, một bà lão già cốc đế đại vương tay chống nạng rón rén bước ra. Hansel và Gretel sợ rụng rời chân tay, những thứ đang cầm trong tay đều rơi xuống đất. Bà lão lắc lư đầu và nói:

 

- Trời, các cháu yêu quý, ai đưa các cháu đến đây? Nào vào nhà đi, ở đây với bà, bà không làm gì đâu.

 

Bà lão cầm tay dắt hai đứa vào trong nhà, toàn những thức ăn ngon: sữa, bánh tráng đường, táo và hạnh đào. Hai chiếc giường nhỏ xinh trải khăn trắng tinh để cho Hansel và Gretel trèo lên nằm ngủ. Hai anh em ngỡ là mình đang ở trên thiên đường.

 

Mụ già chỉ giả bộ tử tế thôi, thực ra mụ là một phù thủy gian ác chuyên rình bắt trẻ con, mụ làm nhà bằng bánh chẳng qua là để nhử chúng lại. Đứa trẻ con nào đã vào lãnh địa của mụ sẽ bị mụ bắt, giết thịt nấu ăn. Đối với mụ ngày đó là một ngày lễ lớn.

 

Mụ phù thủy này có đôi mắt đỏ và không nhìn được xa, nhưng mụ lại rất thính hơi, có khả năng nhận biết đó là súc vật hay là người đang đi tới. Khi hai đứa trẻ đứng gần mụ, mụ cười vang đầy nham hiểm và nói giọng ngạo nghễ:

 

- Đã vào tay bà rồi thì đừng hòng trốn thoát.

 

Sáng, khi hai đứa trẻ còn ngủ say thì mụ đã dậy. Nhìn hai đứa trẻ ngủ nom dễ thương, hai má đỏ hồng phinh phính, mụ lẩm bẩm một mình:

 

- Chắc ta sẽ được ăn một miếng mồi ngon đây.

 

Mụ đưa bàn tay khô héo nắm lấy Hansel kéo lôi ra nhốt vào một cái cũi nhỏ, đóng cửa chấn lại. Thằng bé kêu gào thảm thiết nhưng mụ cũng làm ngơ.

 

Rồi mụ đi đánh thức Gretel dậy và quát:

 

- Dậy mau, đồ con gái lười chảy thây, dậy đi lấy nước về nấu cho anh mày một bữa ngon. Nó ngồi trong cũi ở ngoài kia kìa, nó phải ăn ngon cho chóng béo, khi nào nó thực béo, tao sẽ ăn thịt.

 

Gretel òa lên khóc nức nở, nhưng khóc cũng vô ích, vẫn phải làm những điều mụ phù thủy độc ác sai khiến. Những thức ăn nấu nướng ngon lành đều chỉ để cho Hansel, đồ thừa còn lại mới đến lượt Gretel. Sáng nào mụ già phù thủy cũng nhẹ bước tới bên cũi và nói:

 

- Hansel, giơ ngón tay tao xem mày đã béo lên chút nào chưa.

 

Hansel chìa ra một cái xương nhỏ, mắt cập kèm mụ cứ tưởng đó là ngón tay Hansel. Mụ lấy làm lạ tại sao không béo lên tí nào cả. Bốn tuần đã trôi qua mà thấy Hansel vẫn gầy. Mụ đâm ra sốt ruột, không muốn phải chờ lâu hơn nữa. Mụ gọi cô gái:

 

- Gretel, con Gretel đâu, nhanh tay nhanh chân lên nào, nhớ đi lấy nước nhé. Cho dù thằng Hansel béo hay gầy thì mai tao cũng làm thịt đem nấu.

 

Tội nghiệp cô bé, vừa xách nước, vừa than vãn, hai hàng nước mắt chảy trên gò má trông thật đáng thương. Cô la khóc:

 

- Lạy trời phù hộ chúng con, thà để thú dữ trong rừng ăn thịt còn hơn, như vậy hai anh em còn được chết chung.

 

Mụ già bảo: - Thôi đừng có la khóc nữa, những cái đó chẳng giúp được gì đâu.

 

Trời sớm tinh sương Gretel đã phải chui ra khỏi nhà đi lấy nước đổ nồi, rồi nhóm lửa chất bếp. Mụ già bảo:

 

- Nướng bánh trước đã, lò tao nhóm đã nóng, bột tao cũng đã nhào.

 

Mồm nói tay mụ đẩy cô bé tới trước cửa lò, lửa cháy bốc cả ra phía ngoài cửa lò. Mụ phù thủy nói:

 

- Chui vào, nhìn xem bên phải lò đã đủ nóng chưa để cho bánh vào.

 

Mụ định khi Gretel chui vào thì mụ đóng ngay cửa lò lại, để cho Grétêl bị nướng nóng ở trong đó, sau đó mụ chỉ việc lấy ra mà ăn. Nhưng Gretel biết mụ đang nghĩ gì, cô nói:

 

- Cháu không biết làm thế nào mà vào được trong đó.

 

Mụ già mắng: - Ngu như bò ấy, cửa lò rộng thế này, mày thấy không, tao chui vào cũng lọt nữa là mày.

 

Mụ từ từ đi lại cửa lò và chui đầu vào trong lò. Ngay lúc ấy Grétêl liền đẩy mụ một cái thật mạnh làm mụ chúi tọt hẳn vào trong lò. Gretel đóng cửa lò bằng sắt lại và cài then thật kỹ.

 

Bạn có nghe thấy không, con mụ già rú lên khủng khiếp. Grétêl chạy thẳng một mạch tới chỗ Hansel, mở cửa cũi và reo.

 

- Hansel, anh em ta được giải thoát, mụ phù thủy già đã chết.

 

Cửa vừa mở Hansel nhảy từ trong ra như chim sổ lồng. Thật là vui mừng biết bao. Hai anh em ôm choàng lấy nhau, nhảy tưng tưng, ôm hôm nhau. Bây giờ không còn gì để sợ nữa, hai anh em đi vào nhà mụ phù thủy thấy xó nào cũng có những hòm đầy ngọc ngà châu báu.

 

Thôi thì tha hồ mà lấy. Hansel vừa ních đầy túi vừa nói:

 

- Thứ này chắc chắn quý hơn sỏi.

 

- Em cũng phải lấy một ít mang về nhà mới được.

 

Gretel nói thế rồi nhét đầy tạp dề. Hansel nói tiếp:

 

- Giờ chúng ta phải đi ngay ra khỏi khu rừng của mụ phù thủy.

 

Đi được vài giờ hai anh em tới bên một con suối lớn. Hansel nói:

 

- Anh không thấy có cầu, làm sao anh em ta sang được bên kia.

 

Gretel đáp: - Đò ngang cũng không có nốt, nhưng kia, có con vịt trắng đang bơi, để em nói khó với vịt chắc vịt sẽ chở anh em mình sang bờ bên kia.

 

Rồi Gretel gọi:

 

Vịt ơi vịt nhỏ, vịt xinh

Làm ơn vịt cõng chúng mình sang ngang.

Hansel cùng với Gretel

Cám ơn vịt trắng không quên công này.

 

Vịt bơi vào sát bờ. Hansel cưỡi lên lưng vịt và bảo em mình lên ngồi sau. Gretel nói:

 

- Thôi anh ạ, hai người thì quá nặng, để vịt cõng từng người một sang.

 

Vịt tốt bụng cõng lần lượt hai anh em. Yên ổn sang tới bờ bên kia, hai anh em lại tiếp tục lên đường, đi được một quãng khá dài, hai anh em thấy rừng ngày càng hiện ra quen thuộc hơn. Cuối cùng, từ xa hai anh em đã nhìn thấy căn nhà của bố mẹ mình. Thế là chúng co cẳng chạy, ba chân bốn cẳng chạy thẳng vào nhà, ôm ghì cổ bố mà hôn. Bà mẹ thì qua đời từ lâu. Từ ngày bỏ con trong rừng ông bố không có lúc nào vui.

 

Gretel cởi nút tạp dề, ngọc ngà châu báu lăn tứ tung ra nền nhà. Còn Hansel thì hết nắm này đến nắm khác móc từ trong túi ra. Từ đó những lo lắng không còn nữa, cả nhà sống trong cảnh yên vui hạnh phúc.

 

Chuyện tôi kể đến đây là hết. Kìa ở góc kia có con chuột đang chạy, ai bắt được nó có thể lấy da làm được một cái mũ lông to thật là to.

-- Hết --

Elina
Đọc Tiếp: Phần 1, Phần 2

Truyện đọc nhiều nhất

Hát ru

Chuyên Mục