Nàng Bạch Tuyết và Bảy chú lùn

4/5 (5) Bình chọn

Thứ năm, 12/05/2016 11:05

Phần trước

...

   Biết Bạch Tuyết còn sống, mụ phù thủy tức đến ngất đi. Khi tỉnh dậy, mụ phù phép làm một cái lược có thuốc độc và mặc giả làm một bà lão khác lần trước. Mụ vượt bảy ngọn núi đi đến nhà bảy chú lùn, gỗ cửa và nói:

- Bà có hàng đẹp bán đấy.

  Bạch Tuyết ngó qua cửa sổ, nói to:

- Bà đi đi, tôi không được phép cho ai vào đâu

  Mụ nói:

- Thì ai cấm con xem cơ chứ?

  Rồi mụ giơ cho Bạch Tuyết xem cái lược có thuốc độc.

  Cô thích cái lược quá, xiêu lòng chạy ra mở cửa. Mụ già nói:

- Để bà chải cho đẹp nhé.

Nàng bạch tuyết và bảy chú lùn
  Bạch Tuyết chẳng ngần ngại gì, để cho mụ chải đầu. Lược mới đụng vào tóc, Bạch Tuyết đã bị độc, ngã lăn ra bất tỉnh nhân sự.

  Mụ phù thủy đắc ý nói:

- Thế là cô gái đẹp tuyệt vời đã đi đời nhà ma.

  Rồi mụ bỏ đi.

  May sao bấy giờ đã muộn. Chẳng mấy chốc, bảy chú lùn về. Thấy Bạch Tuyết nằm chết cứng dưới đất, họ nghi ngay thủ phạm là mụ dì ghẻ. Họ tìm thấy cái lược trên đầu Bạch Tuyết. Vừa gỡ lược ra thì Bạch Tuyết sống lại ngay, kể lại sự việc cho các chú nghe. Các chú dặn cô phải cẩn thận. Bất cứ ai đến cũng đừng mở cửa cho vào.

 Hoàng hậu về nhà soi gương hỏi:

Gương kia ngự ở trên tường,

Nước ta ai đẹp được dường như ta?

  Gương vẫn trả lời như trước:

Xưa kia bà đẹp nhất trần,

Ngày nay Bạch Tuyết muôn phần đẹp hơn.

Nàng ở khuất núi khuất non,

Tại nhà của bảy chú lùn xa xa.

  Nghe thấy thế, hoàng hậu tức điên lên, thét lên:

- Con Bạch Tuyết, mày phải chết.

  Mụ vào một cái phòng rất kín trong lâu đài, nơi không ai được bước chân tới. Mụ tẩm thuốc độc vào một quả táo. Quả táo trông rất ngon, nửa đỏ nửa trắng, nhưng nửa đỏ có chất độc rất mạnh.

  Sau khi đã chuẩn bị quả táo, mụ bôi mặt, ăn mặc giả làm một bà nông dân, vượt bảy ngọn núi đến nhà bảy chú lùn. Mụ gõ cửa.

  Bạch Tuyết thò đầu qua cửa sổ, nói:

- Tôi không được phép cho ai vào đâu. Bảy chú lùn đã cấm rồi.

  Mụ nông dân kia bảo:

- Thôi cũng được. Tôi có nhiều táo lắm. Để tôi cho cô một quả.

 Bạch Tuyết nói:

- Không, cháu không được phép lấy gì đâu.

  Mụ nói:

- Cô sợ ăn phải thuốc độc ư? Trông đây này, tôi bổ quả táo ra làm đôi, cô ăn nửa đỏ chín rất đẹp, tôi ăn nửa trắng nhé.

  Bạch Tuyết thèm ăn quả táo quá, thấy mụ ăn táo mà không sao cả, cô bèn cầm lấy phần mụ đưa. Cô vừa cắn một miếng thì ngã lăn ra chết. Mụ nhìn cô, cười khanh khách, nói:

- Trắng như tuyết, đỏ như máu, đen như mun, lần này những thằng lùn hết đường cứu sống mày.

  Khi về đến cung hoàng hậu hỏi gương thần:

Gương kia ngự ở trên tường,

Nước ta ai đẹp được dường như ta?

  Lần này, gương đáp:

- Tâu hoàng hậu, bà là người đẹp nhất.

  Lúc đó, lòng mụ mới được thư thái, sự thư thái của kẻ đố kỵ.

  Những chú lùn về nhà thấy Bạch Tuyết đã tắt thở nằm dài trên mặt đất. Họ nâng cô dậy, tìm xem có dấu vết chất độc nào không. Họ nới áo cho cô, chải đầu cho cô, lấy nước và rượu tắm rửa cho cô, nhưng chẳng ăn thua gì, cô chết thật rồi. Họ đặt cô lên giường. Cả bảy người ngồi quanh thi hài than khóc ròng rã ba ngày. Họ muốn chôn cô, nhưng thấy sắc mặt cô tươi, má cô ửng hồng như người sống, thì nói: "Ai nỡ vùi cô xuống đất đen".

  Bảy chú lùn đặt Bạch Tuyết vào một cỗ quan tài bằng thủy tinh trong suốt và khắc tên cô bằng chữ vàng, đề rõ cô là một nàng công chúa. Rồi họ đem quan tài lên núi, thay phiên nhau canh gác. Sắc mặt Bạch Tuyết vẫn tươi như ngủ, da vẫn trắng như tuyết, môi vẫn đỏ như máu, tóc đen như gỗ mun.

  Một hôm, có một vị Hoàng tử đi qua khu rừng. Chàng nhìn thấy người thiếu nữ nằm trong chiếc quan tài vô cùng xinh đẹp đáng yêu. Hoàng tử liền bảo các chú lùn:

- Các chú để cho ta cái quan tài kia, muốn lấy bao nhiêu ta cũng trả.

- Hoàng tử có trả chúng tôi một núi vàng, một biển bạc chúng tôi cũng không bán.

  Hoàng tử nói:

- Thế thì các chú biếu ta vậy. Ta sẽ yêu nàng và chăm sóc nàng, coi nàng là người yêu của ta.

  Nghe Hoàng tử nói thế, các chú lùn tốt bụng động lòng thương và bằng lòng cho. Hoàng tử sai thị vệ khiêng quan tài đi. Đường rừng gập ghềnh, người thị vệ vấp phải một cái rễ cây làm nảy quan tài lên. Miếng táo trong cổ họng Bạch Tuyết văng ra ngoài.

  Bạch Tuyết mở mắt ngồi nhỏm dậy và kêu lên:

- Trời ơi, đây là đâu?

  Hoàng tử liền kể cho Bạch Tuyết nghe đầu đuôi câu chuyện. Sau đó ngỏ lời cầu hôn với nàng và đưa nàng về cung. Lễ cưới được cử hành rất long trọng.

Nàng bạch tuyết và bảy chú lùn

   Mụ dì ghẻ gian ác của Bạch Tuyết cũng được mới đến dự tiệc. Mụ ăn mặc lộng lẫy, đến gương soi và hỏi:

Gương kia ngự ở trên tường,

Nước ta ai đẹp được dường như ta?

  Gương đáp:

Xưa kia bà đẹp nhất trần

Nhưng hoàng hậu trẻ muôn phần đẹp hơn.

  Mụ dì ghẻ giận run lên. Mụ nhất định phải đi xem mặt hoàng hậu trẻ như thế nào. Khi mụ nhìn thấy Bạch Tuyết hạnh phúc bên người chồng mới cưới, nàng thậm chí còn xinh đẹp lộng lẫy hơn cả trước kia, sự ghen tị và giận dữ đã làm cho trái tim độc ác của mụ vỡ vụn.

----Hết truyện----

Super Led Boy
Đọc Tiếp: Phần 1, Phần 2, Phần 3

Truyện đọc nhiều nhất

Hát ru

Chuyên Mục