Johannes trung thành - Truyện cổ tích Grim

5/5 (2) Bình chọn

Thứ Hai, 25/04/2016 01:04

   Mời các bạn và các em cùng đọc truyện cổ tích Grim Johannes trung thành. Câu chuyện kể về bác Johannes già trung thành và thông minh.

Johannes trung thành

JOHANNES TRUNG THÀNH

 

   Xưa có một ông vua đã cao tuổi, nằm trên giường bệnh ông nghĩ: "Lần ốm này chắc ta sẽ nằm đây mà đi luôn," nên ra lệnh:

 

 - Gọi Johannes trung thành tới đây cho ta.

 

   Johannes suốt đời trung thành, tận tụy với nhà vua, được nhà vua yêu quý, cũng vì vậy mà có cái tên Jôhanét trung thành. Khi Johannes tới bên giường bệnh, nhà vua truyền đạt di mệnh:

 

 - Johannes trung thành nhất đời của ta. Ta sắp gần đất xa trời. Ta chẳng còn băn khoăn lo lắng gì khác ngoài hoàng tử đương tuổi thơ non nớt, chưa biết suy nghĩ chín chắn. Nếu ngươi không hứa trước mặt ta là sẽ dạy dỗ hoàng tử khôn lớn thành người, khuyên bảo chăm sóc hoàng tử như cha thứ hai thì ta không thể yên tâm mà nhắm mắt.

 

   Johannes trung thành thưa: - Thần xin một lòng một dạ gắng sức phụng sự hoàng tử, dù phải hy sinh đến tính mạng chăng nữa, thần cũng không rời bỏ hoàng tử.

 

   Nhà vua nói: - Nếu vậy ta có thể yên tâm mà về nơi chín suối.

 

   Rồi nhà vua căn dặn tiếp:

 

 - Sau khi ta qua đời, ngươi hãy dẫn hoàng tử đi xem toàn thể cung điện, tất cả các buồng, các phòng, các hầm cùng tất cả châu báu ở trong đó. Duy chỉ có cái buồng cuối cùng ở hành lang dài là ngươi không được chỉ cho hoàng tử. Trong buồng cất bức chân dung công chúa Mai Vàng, chỉ cần thoáng nhìn thấy dung nhan công chúa là hoàng tử đâm ra si tình mà ngã ngất lịm đi, từ đó sẽ sinh ra những tai ương nguy hiểm. Ngươi hãy đề phòng chuyện ấy nhé.

 

   Sau khi nghe Johannes trung thành giơ tay thề lần nữa, nhà vua nín lặng, từ từ đặt đầu xuống gối và băng hà. Lo xong tang lễ, ít lâu sau, Johannes mới kể cho nhà vua trẻ biết những điều bác ta hứa với vua cha trước lúc lâm chung, bác nói:

 

 - Thần sẽ giữ lời hứa theo đúng lương tâm, sẽ trung thành, tận tụy với nhà vua trẻ như với vua cha khi xưa, dù phải hy sinh tính mạng cũng làm.

 

   Sau khi đã hết hạn để tang vua cha, Johannes tâu với vua:

 

 - Bây giờ là lúc nhà vua cần biết những gì mình được thừa kế. Thần xin dẫn nhà vua đi coi toàn bộ cung điện vua cha để lại.

 

   Bác dẫn vua đi xem khắp nơi trong hoàng cung, hết đi lên lại đi xuống để xem tất cả các kho tàng châu báu, riêng chỉ có căn buồng cất bức chân dung đầy quyến rũ kia là bác không mở. Bức chân dung để đối diện cửa ra vào, nên chỉ cần hé cửa cũng thấy ngay, bức ảnh sinh động lộng lẫy tới mức người ta tưởng không còn ai trên trần gian này có thể đẹp hơn. Vua thấy Jôhanes đi qua mà không mở cửa buồng đó, liền hỏi:

 

 - Sao ngươi không mở cửa buồng này?

 

   Johannes thưa: - Dạ, thưa trong đó có cái đáng ngại lắm.

 

   Nhưng nhà vua nói: - Ta muốn xem tất cả trong hoàng cung, ta cũng muốn biết cái gì ở trong buồng này.

 

   Nhà vua bước tới và định đẩy cửa ra, Johannes trung thành vội níu lại và nói:

 

 - Thần đã có hứa trước vua cha là sẽ không mở cửa buồng này. Nếu nhà vua thấy biết điều đó thì đó là điều bất hạnh lớn nhất đối với bệ hạ cũng như đối với thần.

 

   Nhà vua trẻ đáp: - Sao lại không nhỉ? Ta sẽ héo hon mòn mỏi vì không được tận mặt trông thấy những gì trong đó. Ta không rời khỏi nơi đây, nếu ngươi không mở cửa.

 

   Biết không thể ngăn cản được, Johannes trung thành thở dài, buồn bã, tìm chiếc chìa khóa buồng trong chùm chìa khóa. Mở cửa buồng, bác vào trước, đứng che lấp bức chân dung, nhưng vua kiễng chân nhìn qua vai bác. Nhìn thấy bức chân dung người thiếu nữ đẹp lộng lẫy đeo toàn vàng ngọc, nhà vua bất tỉnh nhân sự. Johannes trung thành nâng nhấc đưa nhà vua lên giường, lòng bác xốn xang lo lắng.

 

 - Trời ơi! Điều bất hạnh đã đến, biết làm sao bây giờ?

 

   Bác lấy rượu xoa bóp, vừa mới tỉnh lại nhà vua đã hỏi:

 

 - Trời, người đẹp trong tranh tên là gì?

 

   Johannes trung thành đáp:

 

 - Dạ, thưa đó là công chúa Mai Vàng.

 

   Nhà vua liền nói tiếp:

 

 - Ta yêu nàng say đắm đến nỗi, nếu tất cả lá cây trong rừng đều biến thành lưỡi cũng không thể nói hết mối tình của ta. Được sống bên nàng đó là lý tưởng đời ta, Johannes trung thành hãy giúp ta trong việc này.

 

   Johannes trung thành suy nghĩ, mãi sau bác mới nảy ra một ý và nói:

 

 - Chung quanh nàng cái gì cũng bằng vàng, từ bàn ghế tới chén ly cùng những đồ gia dụng khác. Trong kho hoàng cung có tất cả năm tấn vàng. Bệ hạ lấy một tấn vàng giao cho thợ kim hoàn làm đủ mọi thứ ly, đồ trang trí trong nhà, một số chim, thú lạ trong rừng. Làm xong, ta đem những thứ ấy cho nàng xem, chắc chắn nàng sẽ vui. Bệ hạ cứ thử thế xem sao.

 

   Vua truyền cho sứ giả đi mời thợ kim hoàn khắp nơi trong nước về hoàng cung làm. Khi những đồ vật đẹp bằng vàng làm xong, nhà vua cho xếp xuống thuyền, Johannes mặc giả lái buôn, nhà vua cũng vậy. Vua tôi vượt bể tới thành phố công chúa Mai Vàng đang sống.

 

   Johannes trung thành lên bờ và nói nhà vua lên thuyền chờ:

 

 - Biết đâu công chúa lại cùng thần về thuyền. Bệ hạ cho trang trí, bày mọi thứ sao cho thật lộng lẫy.

 

   Bác đem theo mình rất nhiều trang sức đẹp và cứ thẳng hướng hoàng cung mà đi. Khi ở trong sân hoàng cung, Johannes thấy có một cô gái đẹp đứng bên giếng lấy nước đổ vào hai chiếc thùng bằng vàng. Đang gánh, thấy khách lạ, cô ta hỏi bác là ai.

 

   Bác ta trả lời: - Thưa, tôi là lái buôn.

 

   Rồi bác giở đồ trang sức cho cô xem. Cô reo lên:

 

 - Trời, toàn đồ trang sức bằng vàng.

 

   Cô đặt thùng nước xuống và ngắm nghía hết thứ này đến thứ khác. Đoạn cô ta nói:

 

 - Công chúa rất thích đồ trang sức bằng vàng. Trông thấy những thứ này chắc chắn công chúa sẽ mua ngay tất cả.

 

   Cô gái gánh nước chính là nữ tỳ của công chúa. Cô dẫn bác tới gặp công chúa. Công chúa rất lấy làm hài lòng về những đồ nữ trang của Johannes và nói:

 

 - Hàng đẹp quá, ta mua tất cả chỗ này.

 

   Johannes thưa:

 

 - Tôi chỉ là kẻ hầu của một phú thương. Những đồ tôi mang theo đây không thể so sánh được với những đồ trang sức chủ tôi để ở trên thuyền, toàn đồ vàng ròng, châu ngọc thôi. Công chúa bảo cứ đem hết đến cho mình xem chọn. Johannes đáp:

 

 - Hàng đầy một thuyền, có mang thì cũng phải mất nhiều ngày lắm, có lẽ trong hoàng cung không đủ buồng để trưng những thứ đó.

 

   Lời nói đó càng làm cho công chúa thêm tò mò, ao ước, nàng nói:

 

 - Thế thì dẫn ta tới đó coi hàng vậy.

 

   Johannes vui mừng dẫn công chúa về thuyền xem hàng. Thấy công chúa còn đẹp lộng lẫy hơn cả người trong tranh nên lòng vua vui sướng ngây ngất như muốn vỡ tim. Công chúa bước xuống thuyền, vua ra đón nàng vào khoang thuyền. Trong lúc đó Johannes trung thành xuống phía lái và ra lệnh cho nhổ neo:

 

 - Căng buồm lên để thuyền lướt nhanh như chim bay.

 

   Ở trong khoang thuyền nhà vua đưa cho công chúa xem những bộ bát, đĩa, rồi cốc, chén cùng những chim, thú rồi cả những con vật mà công chúa chưa nhìn thấy bao giờ. Tất cả đều bằng vàng ròng.

...

>> Phần tiếp >>

Elina
Đọc Tiếp: Phần 1, Phần 2

Truyện đọc nhiều nhất

Hát ru

Chuyên Mục