Tìm mẹ - Đọc truyện cổ tích Việt Nam chọn lọc

2/5 (1) Bình chọn

Thứ sáu, 20/05/2016 10:05

-- Phần trước --

...

   Con rận con còn ở lại trong manh áo rách người mẹ, nói: - Chạy vài bước nữa thì đến hang ông lão Đá. Ông lão Đá có một giỏ gạo đầy. Xin ông lão Đá một nửa.

 

   Người mẹ qua hang ông lão Đá. Người mẹ không dám hỏi. Ông lão Đá nói: - Cầm lấy nửa giỏ gạo mà nuôi con.

 

   Nói xong, ông lão Đá đưa cả giỏ gạo cho người mẹ. Người mẹ chưa kịp đỡ thì nhạc ngựa Chúa làng lại vang lên rất gấp. Ông lão Đá chạy theo người mẹ, đưa giỏ gạo và giục đi mau.

 

   Người mẹ cõng thằng Nhà trên lưng, ẵm con Gạo trong tay, cái giỏ gạo bên mình, trèo hết núi này đến núi khác. Tay chân người mẹ đã nát toạc vì gai và đá nhọn. Giời đã sáng. Người mẹ đứng trên cao nhìn xuống ruộng, bờ ruộng chỉ bé như cái ngón tay. Tiếng nhạc ngựa không nghe thấy nữa. Người mẹ nói với thằng Nhà:

 

 - Đây cao lắm rồi. Chúa làng không lên được.

 

   Thằng Nhà nói: - Người nhà Chúa làng có đứa lên được.

 

 - Sao con biết?

 

 - Hôm nọ con theo ông lão Đá lên đây, kiếm gỗ đẽo bắp cày. Người nhà Chúa làng đến cướp bắp cày.

 

   Người mẹ nghe nói, hốt hoảng: - Ta phải lên cao nữa.

 

   Thằng Nhà nói: - Mẹ để con xuống, con nhớn rồi.

 

   Thằng Nhà chạy lên trước. Người mẹ lại trèo, cõng con Gạo trên lưng, cái giỏ bên mình. Lên một đỉnh núi cao, nhìn xuống ruộng, bờ ruộng bé như sợi chỉ. Người mẹ nói với thằng Nhà: - Con có biết núi này không?

 

   Thằng Nhà nói: - Con biết.

 

 - Sao con biết.

 

 - Hôm nọ con theo ông lão Đá lên đây bứt mây.

 

 - Người nhà Chúa làng có lên được đây không?

 

 - Người nhà Chúa làng lên được, cướp mây của ông lão Đá.

 

   Người mẹ nghe nói, hốt hoảng: - Ta phải lên cao nữa.

 

   Con Gạo nói: - Mẹ để con xuống, con nhớn rồi.

 

   Thằng Nhà dắt con Gạo chạy lên trước. Người mẹ lại trèo, cái giỏ bên mình. Lên một đỉnh núi cao lắm, nhìn xuống, không thấy gì, chỉ toàn là mây trắng. Gió thổi mạnh đến nỗi thằng Nhà và con Gạo phải ôm lấy chân người mẹ. Người mẹ phải ôm chặt lấy một mỏm đá. Người mẹ hỏi thằng Nhà:

 

 - Con có biết núi này không?

 

   Thằng Nhà nói: - Con không biết.

 

   Người mẹ nghĩ: - Thế thì Chúa làng không lên được, người nhà Chúa làng không lên được. Chúa làng không giết được mẹ con ta.

 

   Hai đứa bé đã thiu thiu ngủ. Người mẹ để mỗi con nằm trên một đùi, mỗi tay ôm một đứa. Người mẹ nghĩ:

 

 - Chúa làng không lên được, nhưng ta ở đây thì ăn hết gạo của hai con. Phải xuống núi kiếm thêm gạo cho chúng nó.

 

   Người mẹ hát cho thằng Nhà và con Gạo ngủ say, rồi đứng dậy. Người mẹ lại nghĩ: Phải treo giỏ gạo lên cao để con nó ăn dần, treo thấp thì con nó ăn một lúc hết ngay, nó không chờ được mẹ về, nó khóc hết hơi. Người mẹ trèo lên một cây gạo rất cao, cành lá trơ trụi, và treo cái giỏ gạo lên ngọn cây. Người mẹ trèo xuống nhìn hai đứa con đang ngủ say, hát cho chúng nó ngủ say hơn nữa. Người mẹ bẻ một sào trúc dài dựa vào gốc cây để thằng Nhà con Gạo chọc giỏ lấy gạo ăn. Cuối cùng, người mẹ cởi manh áo rách đắp cho hai con.

 

   Con rận con không đi với người mẹ. Nó ở lại trong manh áo rách người mẹ đã cởi đắp cho hai con. Người mẹ bước đi một bước lại quay nhìn hai con, ứa nước mắt đi không đành. Con rận con bò ra khỏi manh áo rách, bò lên một cành cây ngang vai người mẹ. Người mẹ vẫn quay nhìn hai con, ứa nước mắt đi không đành. Con rận con đã bò lên ngang tai người mẹ, nói nhỏ:

 

 - Chị đi đi, đi tìm gạo cho thằng Nhà, con Gạo.

 

   Người mẹ ứa nước mắt. Con rận con lại nói:

 

 - Chị đi nhanh lên. Dọc đường có gặp Chúa làng thì nhằm rừng mây mà chạy vào. Rừng mây chị chạy được, Chúa làng cưỡi ngựa không chạy lên được.

 

   Người mẹ hỏi: - Liệu Chúa làng có lên đây không?

 

 - Chúa làng gặp chị, đuổi theo chị, thì không lên đây nữa.

 

 - Chúa làng cứ lên thì làm sao?

 

 - Thì đã có tôi.

 

   Người mẹ gạt nước mắt xuống núi. Một lúc nghe văng vẳng tiếng nhạc ngựa của Chúa làng. Người mẹ chạy xuống đến lưng chừng núi thì nhạc ngựa của Chúa làng cũng vang lên ở lưng chừng núi. Người mẹ thấy ngựa Chúa làng trước mặt, kêu lên một tiếng và chạy rẽ vào rừng mây. Chúa làng nghe tiếng người mẹ kêu, phi ngựa đuổi theo vào rừng mây. Dây mây chằng chịt, ngựa Chúa làng vướng mây không chạy được, Chúa làng nhảy xuống ngựa, đuổi theo người mẹ. Mây rẽ ra cho người mẹ chạy. Gai mây đâm vào tay, vào chân, vào mặt Chúa làng. Chân nó, tay nó, mặt nó chảy máu. Chúa làng phải chạy trở ra, đứng ngoài rừng mây nhìn vào, gầm thét. Người mẹ ra sức chạy cho xa, cho thật xa tiếng gầm thét của Chúa làng. Người mẹ lạc mất đường về. Chúa làng gầm thét khản cả cổ, mà vẫn không thấy người mẹ ra. Chúa làng lên ngựa. Gai mây đâm vào chân, máu chảy ra đã khô. Gai mây đâm vào tay, máu chảy ra đã khô. Gai mây đâm vào mặt, máu chảy ra đã khô. Máu khô làm thành những đường vằn vện trên chân, trên tay, trên mặt Chúa làng. Mặt Chúa làng càng thêm hung ác.

...

-- Đọc tiếp --

Elina

Truyện đọc nhiều nhất

Hát ru

Chuyên Mục