Tìm mẹ - Đọc truyện cổ tích Việt Nam chọn lọc

0/5 (0) Bình chọn

Thứ sáu, 20/05/2016 10:05

-- Phần trước --

...

   Vợ hổ nói: - Các em thế nào cũng tìm thấy mẹ. Chị thế nào cũng thấy nhà.

 

   Vợ hổ lẻn ra, vào rừng trảy muỗm về cùng hai em ăn. Ăn xong hai đứa trẻ ngủ. Vợ hổ ngồi nhìn hai em, thấy chúng nó hiền lành, thương chúng nó bơ vơ, vợ hổ lại khóc. Vợ hổ cất tiếng êm ái ru cho hai em ngủ say.

 

   Hôm sau hổ lại hỏi: - Đã nhớn chưa? Đem một đứa ra đây tao ăn gan.

 

   Vợ hổ nói: - Còn bé lắm. Chưa nhớn được là bao. Ăn bây giờ chẳng bõ.

 

   Ngày hôm sau, hổ lại hỏi. Vợ hổ lại trả lời như thế. Hổ gầm lên, làm cho cả hang đá rung lên như sấm động. Hổ nói: - Mày không được nói quanh. Tao hẹn một ngày nữa. Ngày mai, mày không đưa một đứa ra thì tao sẽ phá cửa vào lôi cả ba đứa chúng mày ra ăn một lúc.

 

   Nói xong hổ ra đi, nghe xa xa đá băng cây đổ ầm ầm. Ba người trong hang ôm nhau khóc. Con Gạo nói:- Mẹ ở đâu, mẹ về đón con, hổ nó sắp ăn gan con rồi.

 

   Lúc này người mẹ thấy nhói đau trong ruột. Người mẹ đã đi lùng hết rừng núi, đầu sông ngọn nguồn để tìm con, nhưng không gặp. Ngày đêm người mẹ chỉ khóc, mắt người mẹ đã mờ đi. Thằng Nhà lấy tay gạt nước mắt, nói với vợ hổ:

 

 - Chị ra cắt lấy một miếng gan ở bờ suối về, ngày mai hổ hỏi thì đưa ra cho nó, bảo rằng gan người bé hơn gan trâu.

 

   Vợ hổ ra bờ suối cắt lấy một miếng gan trâu đem về. Thằng Nhà nói:

 

 - Chị lấy ba gai mây nhét kín vào trong miếng gan, hổ ăn gan, gai mây sẽ đâm thủng ruột hổ.

 

   Ngày hôm sau, hổ gầm: - Đem một đứa ra đây để tao ăn gan.

 

   Vợ hổ nói: - Tôi giết một đứa rồi. Đây đã sẵn buồng gan của nó để bố hổ ăn.

 

   Hổ cười, mặt hổ cười lại càng xấu xí, dữ tợn. Hổ khen vợ hổ tốt. Vợ hổ đưa miếng gan cho hổ. Hổ hỏi:- Sao gan không tươi?

 

   Vợ hổ nói: - Gan người không tươi bằng gan trâu, gan lợn, nhưng bổ hơn gan trâu, gan lợn.

 

   Hổ lại hỏi: - Sao gan người có cái gì vương vướng khó ăn?

 

   Vợ hổ nói: - Gan người không mềm bằng gan trâu, gan lợn, nhưng gan người bổ hơn gan trâu, gan lợn.

 

   Hổ ăn xong thì lưỡi hổ tóe máu, toạc ra làm đôi, ruột hổ đau như kim đâm. Vợ hổ cài cửa đá lại thật cẩn thận. Hổ gầm, hổ quát, hổ kêu. Hổ gọi vợ hổ ra đấm lưng cho hổ. Vợ hổ không ra, hổ nói: - Mày phản tao, tao biết rồi.

 

   Nó gầm lên một tiếng, đá trong hang lở ầm ầm. Nó húc vào ngăn bên, đá vỡ toác ra. Nó trông thấy vợ đang ôm hai đứa trẻ. Nó lách vào, nhưng đá đã kẹp lấy đầu con hổ, đầu con hổ vỡ toác ra. Thằng Nhà, con Gạo và vợ hổ phải đưa tay lên bịt mũi vì mùi tanh hôi của con hổ.

 

   Thằng Nhà nói: - Hổ chết rồi. Phải đem chôn hổ ngoài hang.

 

   Ba người đào một cái hố sâu, vứt xác hổ xuống, lấp đất lên.

 

   Con Gạo đem manh áo rách của người mẹ ra phơi. Nhớ mẹ, Gạo khóc, nước mắt của Gạo rơi xuống đất. Thằng Nhà vừa nhớ mẹ vừa thương em, cũng khóc, nước mắt của Nhà rơi xuống đất. Người con gái vừa nhớ nhà vừa thương hai đứa trẻ bơ vơ, cũng khóc, nước mắt của người con gái rơi xuống đất. Thằng Nhà vào trong ngăn lấy ra một hột muỗm đem vùi xuống đất. Nó nói:

 

 - Muỗm ơi, mày mọc lên cho chúng tao khuây khỏa chút nào.

 

   Sáng hôm sau, ba người chạy ra, thấy muỗm đã mọc mầm. Gạo không khóc nữa. Người con gái cũng vui lên. Buổi trưa, ba người chạy ra, thấy muỗm đã cao bằng đầu người con gái. Ba người vỗ tay cười. Buổi chiều, ba người chạy ra, thấy muỗm đã cao vút tới mây, cành lá rườm rà như một cái tán lớn mở ra rợp cả một vùng. Ba người đứng dưới gốc muỗm nhảy nhót. Sáng hôm sau, muỗm chi chít những quả là quả.

 

   Người con gái trảy ba quả muỗm vừa ngọt vừa thơm. Ba người ăn vào mát lòng mát dạ. Chim rừng nghe tin hổ chết, trước hang hổ lại có cây muỗm to bóng râm rất mát, quả vừa thơm vừa ngọt. Chúng nó ríu rít ca, rủ nhau bay đến cây muỗm.

 

   Đầu tiên là chim chào mào. Thằng Nhà ngồi dưới gốc muỗm với con Gạo và người con gái, thấy chào mào nghiêng mào ăn muỗm, bèn hỏi: - Chào mào có biết mẹ tôi ở đâu không?

 

   Chào mào hỏi: - Người thế nào?

 

 - Giống tôi như đúc.

 

 - Thế thì không biết.

 

 - Chào mào không biết thì không cho chào mào ăn.

 

   Thằng Nhà xua con chào mào. Chào mào vừa bay đi thì một con sáo đến. Thằng Nhà ngồi dưới gốc cây muỗm với con Gạo và người con gái, thấy sáo đang lấy mỏ ngắt rỉa một quả muỗm, bèn hỏi:

 

 - Sáo có biết mẹ tôi ở đâu không?

 

 - Người thế nào?

 

 - Giống tôi như đúc.

 

 - Thế thì không biết.

 

 - Sáo không biết thì không cho sáo ăn.

 

   Thằng Nhà xua con sáo. Sáo vừa bay đi thì một con đại bàng đến. Đại bàng mào đỏ mỏ vàng, lông cổ óng ánh năm mầu, hai cánh xòe ra rợp cả hang hổ. Thằng Nhà ngồi dưới gốc cây muỗm với con Gạo và người con gái, thấy đại bàng ăn quả, bèn hỏi:

 

 - Đại bàng có biết mẹ tôi ở đâu không?

 

   Đại bàng nhìn thằng Nhà, nhìn con Gạo một lúc lâu lại nhìn người con gái. Đại bàng nói:

 

 - Đại bàng có biết một bà giống hai em như đúc, bà có một trai tên là Nhà, một gái tên là Gạo, bà vẫn nhắc hai con, nhưng không biết đường về.

 

 - Thế thì đúng là mẹ chúng tôi rồi. Mẹ tôi ở đâu, đại bàng?

 

 - Phải đi qua ba rừng, bốn sông, bảy núi, rồi đến một bến sông, nước trong như gương, bến có một cây đa um tùm mát rượi. Mẹ các em thường hay đến đấy tắm rửa.

 

 - Đại bàng dẫn chúng tôi đi tìm mẹ nhé.

 

 - Để đại bàng ăn no thì đại bàng dẫn các em đi tìm mẹ.

 

 - Thế thì đại bàng ăn đi, ăn nhanh lên rồi đưa chúng tôi đi tìm mẹ.

 

   Đại bàng ăn xong, nói: - Hai em trèo lên mình đại bàng, mình đại bàng êm như bông, ấm như nắng, đại bàng sẽ dẫn hai em đi tìm mẹ.

...

-- Đọc tiếp --

Elina

Truyện đọc nhiều nhất

Hát ru

Chuyên Mục